Thứ Ba, 20 tháng 1, 2015

Fucoidan trị ung thư thực quản

fucoidantriungthudadaytaiphat_1364270180

 Tôi chắc chắn Fucoidan sẽ có thể chữa lành cho tôi, và sự thật thì tôi cảm thấy khỏe hẳn ra từ tháng mười, tháng mà tôi được dự đoán là sẽ chết theo chuẩn đoán đầu tiên. Như là dấu hiệu của sự bình phục, tôi dần dần tăng cân


" Fucoidan trị ung thư thực quản "

Khi tôi còn đi làm, tôi rất tự hào về khả năng ăn nhanh của mình. Tôi hay la rầy bọn trẻ khi bỏ ra “từ 30 phút đến 1 tiếng đồng hồ” cho bữa ăn. Triết lý của tôi cuối cùng cũng được chứng minh là sai lầm. Chúng ta không bao giờ biết điều gì sẽ mang đến bất hạnh cho chúng ta sau này. Tôi thích uống rượu, hút thuốc và thức ăn cay, những thứ mà bác sĩ nói là ba nguy cơ gây ung thư thực quản, và tôi chỉ biết điều đó trước khi chuẩn đoán đã mắc phải căn bệnh này.

Sau khi nghỉ hưu ở tổng công ty ở tuổi sáu mươi, tôi đã làm việc cho một chi nhánh khoảng hai năm nữa và sau đó trở về quê nhà an hưởng tuổi già. Tuy nhiên, không bao lâu thì tôi bắt đầu bị nghẹt thức ăn trong cổ họng, đặc biệt khi tôi ăn thức ăn cay như kim chi hoặc những món dưa chua Hàn Quốc. Tôi không lo lắng nhiều về chuyện đó, khi tôi có thể nuốt chúng xuống với súp Miso mỗi lần như vậy. Nhưng khoảng một năm trước, vào tháng tư, tôi bị nôn khi uống một ngụm súp Miso. Tôi quyết định đến bệnh viện. Đó cũng là giai đoạn cao điểm vì tôi cảm nhận có chuyện gì đó không ổn, khi trọng lượng cơ thể tôi giảm từ 137 pounds còn 120 pounds.

Tôi làm rất nhiều xét nghiệm trong bệnh viện, bao gồm barium, chụp x-quang, nội soi, MRI, chạy CT, siêu âm và tế bào chuẩn đoán (cytodiagnosis). Tôi có thể nói thực hiện những xét nghiệm đó trên cơ thể tôi không phải là trải nghiệm thú vị. Tôi nghi ngờ, có điều đáng ngại kinh khủng sắp xảy ra, vì nếu không có gì, bác sĩ đã không làm nhiều xét nghiệm như vậy. Cuối cùng, họ đã kết luận tôi bị ung thư thực quản giai đoạn cuối.

Nó là bướu biểu mô ác tính đã lây lan đến hạch bạch huyết. Bác sĩ nói, không thể giải phẩu nhưng 1/3 vách thực quản của tôi vẫn còn nguyên vẹn chưa bị lây nhiễm, nên tôi có thể thử hóa trị và xạ trị. Do đó, tôi được nhập viện nhanh chóng.

Tôi bắt đầu bị mắc nghẹn thức ăn thường xuyên hơn, do thực quản bị thu hẹp vì ung thư đang tăng trưởng. Bác sĩ dùng stent để mở rộng thực quản của tôi(stent thực quản được thực hiện bằng cách đặt một ống thong qua thực quản). Rất không thoải mái, tôi có cảm giác cổ họng bị kéo căng ra. Thức ăn trong bệnh viện thì quá dở, do đó tôi đem các món cay khoái khẩu của mình vào bệnh viện nhằm kích thích vị giác của tôi.

Tuy nhiên, tình trạng của tôi thật sự rất nghiêm trọng. Bác sĩ thong báo với vợ tôi rằng, họ sẽ cố gắng hết sức vì tôi có lẽ chỉ còn sáu tháng hoặc lâu hơn. Tất nhiên, họ đã không trực tiếp cho tôi biết. Sau này khi tôi biết được chuyện này, tôi mới hiểu tại sao lúc đó vợ tôi trở nên rất nuông chìu tôi.
Hoàn thành xong xạ trị tôi chuyển sang hóa trị. Nó thật sự khủng khiếp. Tôi trở nên xanh xao và cơ thể bắt đầu cảm thấy nặng nề. Tuy nhiên, phần tồi tệ nhất là tôi thường bị ợ chua và mất hết động cơ ăn uống. Thật ra, tôi không muốn ăn bất cứ món gì vì lúc nào cũng cảm thấy đầy bụng. Mỗi khi tôi cố nuốt thức ăn trong miệng, cảm giác buồn nôn lại xảy ra và tôi không thể nào nuốt nổi.
Fucoidan trị ung thư thực quản

Bác sĩ phải dừng hóa trị vì phản ứng phụ quá mạnh và tôi bị suy nhược rõ rệt. Chắc bác sĩ cũng bó tay với tôi rồi. Khi con trai tôi, đứa sống ở Tokyo, cùng với gia đình nó ghé thăm tôi, vào tháng năm, nó mang theo thực phẩm bổ dưỡng có tên gọi “Fucoidan”. Nó nói, loại này có tác dụng thúc đầy tế bào ung thư tự tiêu diệt. Tôi nghĩ, không một lí thuyết nào có thể chữa lành ung thư của  tôi được, nhưng tôi nghe lời khuyên của nó và đã thử Fucoidan. Con trai tôi còn nói, nếu tôi uống càng nhiều thì chúng càng hoạt động hiệu quả, nên tôi uống 10 viên mỗi lần, 3 lần một ngày. Một cách nhanh chóng, tôi trải nghiệm những thay đổi tích cực.

Sắc mặt của tôi trở lại bình thường trong vòng mười ngày. Hơn nữa, tôi không còn bị buồn và có thể ăn. Một tháng sau, bác sĩ đề nghị tiếp tục hóa trị. Tôi đã từ chối. Lơi đề nghị của bác sĩ rất có thể là dựa trên những cải thiện tốt của bệnh trạng của tôi, nhưng tôi cảm thấy khỏe hơn và không muốn nghe lời ông ấy nữa. Tôi nói: “Tôi sẽ tự trị bệnh tại nhà” và đã xuất viện.

Bằng cách của mình, tôi tự xuất viện mà không cần bác sĩ cho phép. Không kể việc này làm vợ tôi bối rối hoang mang và lo lắng. Nhưng, tôi chắc chắn Fucoidan sẽ có thể chữa lành cho tôi, và sự thật thì tôi cảm thấy khỏe hẳn ra từ tháng mười, tháng mà tôi được dự đoán là sẽ chết theo chuẩn đoán đầu tiên. Như là dấu hiệu của sự bình phục, tôi dần dần tăng cân.

Tháng tư vừa qua, một năm sau chuẩn đoán ban đầu, tôi đã được tháo stent tại bệnh viện. Bác sĩ nói với tôi rằng tế bào ung thư đã không còn tìm thấy và thực quản của tôi đã hoàn toàn bình thường. Tuy nhiên, bác sĩ còn căn dặn tôi không nên chủ quan phòng ngừa, do đó tôi quyết định bỏ ăn thức ăn cay. Tôi cũng bỏ hút thuốc nhưng vẫn uống ít rượu. Ung thư không thể cưỡng đoạt tất cả những thú vui của tôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét